Thứ Ba, 27 tháng 11, 2007

Hindu song

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA

Các bạn nghe thử bài HINDU SONG của RIMSKY KORSAKOV, tác giả của tác phẩm NGÀN LẼ MỘT ĐÊM. Đây là một trong những giai điệu tôi rất thích.

Tôi đã "khám phá" ra RIMSKY KORSAKOV, rồi BORODIN trong thời gian ở LOWRY (Denver). Hằng tối, tôi hay nghe và thu băng các bài nhạc cổ điển ở đài phát thanh địa phương. Bài đầu tiên của KORSAKOV mà tôi cảm và hiểu được là bài NGÀN LẼ MỘT ĐÊM (SHEHEREZADE), một bài nữa là bài ON THE STEPPES OF CENTRAL ASIA mà mãi gần 15 năm sau tôi mới tìm mua được ở TOKYO. Dưới đây là một bài khác, CAPRICIO ESPANOL (Ngẫu hứng Tây Ban Nha, đoản khúc đầu tiên có tên là ALBORADA (Buổi sáng). Đoản khúc thứ ba thứ tư gì đó mô tả khung cảnh giếng phun và tiếng Guitar. Hùng tráng mà cũng rất trữ tình.

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA

Mỗi khi nghe các bài này, tôi lại nhớ tới LOWRY, nhớ cây sồi ở trước BOQ đổi màu từ ngày một vào mùa thu, đàng xa là dải Rocky Mountain tuyết phủ trắng xóa, và nhất là mùi thông Cedar ngào ngạt.

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2007

SAKURA - Gift to a new friend

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA

Mời các bạn nghe bản nhạc này. Lời phía dưới. Gởi người bạn mới và tất cả các bạn.

僕らはきっと待ってる 君とまた会える日々を
さくら並木の道の上で 手を振り叫ぶよ
どんなに苦しい時も 君は笑っているから
挫けそうになりかけても 頑張れる気がしたよ

霞みゆく景色の中に あの日の唄が聴こえる

さくら さくら 今、咲き誇る
刹那に散りゆく運命と知って
さらば友よ 旅立ちの刻 変わらないその想いを 今

今なら言えるだろうか 偽りのない言葉
輝ける君の未来を願う 本当の言葉

移りゆく街はまるで 僕らを急かすように

さくら さくら ただ舞い落ちる
いつか生まれ変わる瞬間を信じ
泣くな友よ 今惜別の時 飾らないあの笑顔で さあ

さくら さくら いざ舞い上がれ
永遠にさんざめく光を浴びて
さらば友よ またこの場所で会おう さくら舞い散る道の上で

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2007

ALSO SPRACH ZARATHUSTRA

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA
Đây là nhạc đề mở đầu của tác phẩm ALSO SPRACH ZARATHUSTRA (Zarathustra đã nói như thế) của J.Strauss, được dùng cho phim ODYSSEY 2001 theo tác phẩm của A.CLARKE viết chung với Stanley KUBRICK. Bạn hãy nghe với hình ảnh mặt trời đang lên, mới thấy hết vẻ hoành tráng của tác phẩm này.

Rendezvous with RAMA

Rendezvous with Rama Hội ngộ với RAMA

Rendezvous with Rama is a novel by Arthur C. Clarke first published in 1972. Set in the 22nd century, the story involves a thirty-mile-long cylindrical alien starship that passes through Earth's solar system. The story is told from the point of view of a group of human explorers, who intercept the ship in an attempt to unlock its mysteries.

Rescue Party (1946), the first published story of Clarke, also has a cylindrical alien spaceship with kilometer scale dimensions. Rendezvous could be an elaboration of that ship. Another of Clarke's short stories, Jupiter Five (1953), is very similar to this novel in style, as well as content.

This novel won both the Hugo and Nebula awards upon its release, and is widely regarded as one of the cornerstones in Clarke's bibliography. It is considered a science fiction classic, and is particularly seen as a key hard science fiction text.

http://en.wikipedia.org/wiki/Rendezvous_with_Rama

CLARKE'S LAWS *

1: "When a distinguished but elderly scientist states
that something is possible, he is almost certainly right.
When he states that something is impossible, he is very probably wrong."

2: "The only way to discover the limits of the
possible is to venture beyond them into the impossible."

3: "Any significantly advanced technology is
indistinguishable from magic."

4: "For every expert there is an equal and opposite expert"

http://www.geocities.com/jcsherwood/ACClinks2.htm

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2007

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2007

What a wonderful world

WHAT A WONDERFUL WORLD

 (George Weiss / Bob Thiele)
 
 I see trees of green, red roses too
 I see them bloom for me and you
 And I think to myself, what a wonderful world
 
 I see skies of blue and clouds of white
 The bright blessed day, the dark sacred night
 And I think to myself, what a wonderful world
 
 The colours of the rainbow, so pretty in the sky
 Are also on the faces of people going by
 I see friends shakin' hands, sayin' "How do you do?"
 They're really saying "I love you"
 
 I hear babies cryin', I watch them grow
 They'll learn much more than I'll ever know
 And I think to myself, what a wonderful world
 Yes, I think to myself, what a wonderful world
 
 Oh yeah

Lời của những bản nhạc hay, sâu lắng, thường rất mộc mạc.

Khi xem phim MEET JOE BLACK (Bratt Pit, Antony Hopkins, Claire Forlani), mới thấm thía ý nghĩa bài này. Thảo nào, bài này chỉ do những lão danh ca như Louis Amstrong, Ray Charles hát mà thôi.

Tôi muốn đưa bài hát vào blog nhưng chưa được.

Phần chuyển cung rất sáng và lạ, tưởng gì chỉ là chuyển sang bậc 6 giáng. Nhưng liên kết hợp âm thì tuyệt vời. Muốn đạt được trình độ "tưởng gì" như trên thì chưa biết tới chừng nào

Các bạn hãy xem từ trường canh 1 tới 6, và thử trên guitar xem.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2007

Áo em màu nguyệt bạch

Áo em màu nguyệt bạch...

JUNE ơi, bạn có biết "màu nguyệt bạch" ra sao không?

Ngày xưa Hoàng thị

Small gift for JUNE, a new friend

Ngày xưa Hoàng Thị - Phạm Thiên Thư

Friday, 13. April 2007, 00:19:02

Thi ca

NGÀY XƯA HOÀNG THỊ

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giày thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi! Vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hòa mau...
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu

Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua

Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi! Muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.
Tình ơi!... Tình ơi!...

Entry for November 16, 2007

Small gift for JUNE, a new friend

Ngày xưa Hoàng Thị - Phạm Thiên Thư

Friday, 13. April 2007, 00:19:02

Thi ca

NGÀY XƯA HOÀNG THỊ

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giày thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi! Vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hòa mau...
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu

Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua

Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi! Muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.
Tình ơi!... Tình ơi!...

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007

Entry for November 15, 2007

Thơ La Quốc Tiến qua báo Tuổi Trẻ

Thơ LA QUỐC TIẾN

Bài thơ này của LA QUỐC TIẾN tôi được đọc ở báo Tuổi Trẻ đã lâu. Tôi đã được một bạn ở trang Văn nghệ Đồng bằng sông Cửu Long gởi cho, nhưng đã làm mất. Tôi cũng có nhờ bạn Trần Thiên Thị, một người yêu thơ LQT tìm hộ nhưng chưa đuợc. Nay tôi vừa tìm lại được.

Tôi thích nhất là từ ĐƯỜNG CƠM. Xin hỏi bạn GRASSOFPRAIRIE và TRUNGJAMESBOND là nếu dịch sang tiếng Anh hay tiếng Nhật mình dịch làm sao nhỉ.

Bà mẹ đập đá núi Bứu Long

Mười bảy năm con trở lại vùng núi Bửu Long
dưới gốc sầu đâu mẹ vẫn còn ngồi đập đá
cây sầu đâu ơi…. mi vô tâm quá
Mẹ: lỗi sầu đọng lắng dưới chân mi !
Mười bảy năm trôi một thoáng
Núi đá xưa dã bạt đã khoét nên hầm
bạt đá làm đường ngày xưa có mỗi ngu công
bạt đá thành cơm... giờ lắm người như mẹ
Nháng hạt cơm nháng lửa.
Con trở lại nơi này
đất vẫn bạc
đá vẫn xanh
trời bồng bàng bạc màu xanh của đá
con sông Đồng Nai cũng xanh đá tự nguồn.
Mẹ ơi! Cái búa của mẹ giờ đã mảnh
làm sao mẹ lừa được đá
dù khoảng cách giữa mẹ và đá lại gần
(khoảng cách đo bằng tầm búa)
Đá đã chứng kiến ngày sinh của mẹ
đá và gió ru mẹ ngủ
mẹ tập cầm buá như trẻ bây giờ múa súng múa gươm
Mẹ cũng múa một đường cơm
đường cơm nháng lửa tê chồn cánh tay
đá đã mối mai gả chồng cho mẹ
cũng trên giường đá mẹ sanh con
mẹ lại dạy con: - nhập môn cầm búa
Ơi ! mẹ chỉ tá túc trong luân hồi của dá
làm sao lừa được đá mẹ ơi!
tóc mẹ bạc trong màu đá bạc
Mười bảy năm trước con lên chùa viếng phật
lại gặp mẹ ngồi dưới gốc sầu đâu
trong mắt mẹ có trầm luân của Phật
Bao nhiêu người hành hương tay cầm nhánh huệ
những bông hoa thiện tâm đã leo lên núi
hương rớt lại chỗ mẹ ngồi
Bao nhiêu kẻ lên núi xuống dồi
lắm kẻ xa hẳn cuộc đời
Phật trên núi cũng đứng ngồi nhấp nhỏm
Mẹ vẫn ngồi dứơi gốc sầu đâu
Cái búa trên tay mẹ
lại vung một đường cơm
Chiều chưa tắt nắng
chưa tới buổi công phu
ai lại cả gan gõ mõ trên chùa

Hoa TIGONE (Ảnh)

Hoa tigone chụp trước nhà Thạch Bích

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007

Entry for November 14, 2007

Thỉnh thoảng mời các bạn ghé đây xem ảnh và nghe nhạc.

Thân mến.

http://lecongdanh.multiply.com/

Message from GEORGE CARLIN

Một người bạn vừa gởi tôi bài này.

What a difference a sad event in someone's life makes.
GEORGE CARLIN (His wife
recently died...)


Thứ Ba, 13 tháng 11, 2007

SPOT FOCUSING




The pictures were taken with SPOT FOCUS.
Những tấm ảnh này chụp ở chế độ lấy nét là SPOT

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2007

LỤC VÂN TIÊN thọ nạn

Xin giới thiệu với các bạn một bài thơ của LA QUỐC TIẾN. Nhà thơ này vốn là người bán bong bóng ở bến phà RẠCH MIỂU. Ông đã đoạt giải thơ toàn quốc. Thơ của ông đậm chất Nam bộ cũng như Nguyễn Ngọc Tư. Trong bài thơ dưới đây tôi thích nhất là câu chủ đề:

Không có ai
cam đoan là không ai hay tin
"Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng"

Không biết các bạn hiểu sau về tứ thơ này. Tôi sẽ viết thêm kỳ sau.

Lục Vân Tiên thọ nạn giữa rừng
La Quốc Tiến


Có một lão già mù ăn xin ngân nga các đoạn Lục Vân Tiên
trên những chuyến phà ngang Rạch Miễu
Có một gã thanh niên say rượu ghếch chân lên thành lan can đứng tiểu
Có cô con gái móc bóp lấy chiếc gương soi và tô lại mặt mình
cùng lúc lão già mù bắt đầu ngân nga
"Trước đèn xem truyện Tây Minh..."
Có đứa bé gái mải mê với chiếc chong chóng giấy màu sặc sỡ
Có một bà già thọt chân gánh bó củi dừa ngồi than thở chuyện củi nặng... đường lầy... gạo đắt
Có gã trung niên vận jean ngồi nhóp nhép kẹo cao su
Có những chị bạn hàng thản nhiên bóc vỏ những trái chuối
nhét vào cổ chú gà tơ đến nỗi trợn trừng
Không có ai
cam đoan là không ai hay tin
"Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng"
để tỏ chút âu lo cho con người trung nghĩa
Tôi móc gói thuốc ra
tôi hút
điếu thuốc đen tắt ngóm nửa chừng
mẹ nó! Thuốc dỏm
Phà vẫn chạy
máy vẫn nổ
sóng vẫn vỗ
tôi dựa vào ghế ngủ gà ngủ gật
khi giật mình mở mắt
lại nghe:
“Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng”
Rừng ở đâu mà dày thế nhỉ?
trên chuyến phà tôi đi
dường như cũng có một khóm rừng
mà những cái cây sao mà trơ trọi
những cái cây đã phai mất hơi rừng
Phà vẫn chạy khàn giọng
lão già mù vẫn ngân nga
gã thanh niên say rượu vẫn càm ràm điều gì như là oan ức
cô gái vẫn tiếp tục soi gương
như cố khám phá một điều gì đang lẩn trốn trên khuôn mặt
đứa bé gái đã ngủ
chiếc chong chóng vẫn xoay
bà già thọt chân vẫn ngồi than thở
gã trung niên vẫn làu bàu với kẹo cao su
những con gà tơ vẫn ngủ gà ngủ gật
sau khi nuốt xong bữa tiệc chiêu đãi cuối cùng...
Không có ai
cam đoan là không ai hay tin
"Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng"