Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Entry for September 30, 2007

Cầu Cần Thơ,

Bờ Bắc bến bắc Cần Thơ, trước gọi là CÁI VỒN, rồi BÌNH MINH, là nơi chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử. Bao nhiêu người đã đổ máu ở đó.

Lúc còn nhỏ, tôi đang ngon giấc thì 4 giờ sáng ba tôi đã kêu tôi dậy: " Con dậy coi người ta đánh giặc" Hai cha con nhìn sang bên kia sông thì thấy dưới sông tàu chiến bắn lên bờ, nơi có nhà của Năm Lửa tức Trần Văn Soái. Chung quanh đó thì trái sáng (hỏa châu) rồi trái châu con rít (một loại pháo hiệu 5 sao dính trên dù) lơ lững trên không. Những vệt đạn lửa từ tàu chiến tưới lên bờ như phun nước. Trong ký ức tôi, tôi thấy sao mà đẹp quá. Sáng ra (đó là ngày Chủ nhật) thì thấy xe cứu thương nhà binh chạy đi, chạy về BV Cần Thơ (cũ, nằm trước nghĩa trang, nay là ĐH Cần thơ). Tôi còn nhớ khi ra bến tàu ăn hủ tiếu thì súng bên kia sông, Xóm Chày, bắn qua trả thù làm hai cha con phải chạy ngay.

Nghe ông tôi kể lại là người chỉ huy trận đó là Trung Tá Nguyễn Khánh của chính phủ Diệm.

Bến bắc Cần Thơ cũng cho tôi rất nhiều kỹ niệm thời thơ ấu. Có nhiều người bạn ở đó nhưng tới nay, tôi tìm hoài chưa gặp. Tôi vẫn nhớ như in, hàng điệp, nay "ta" gọi là hoa phượng, nở đỏ đường mỗi khi hè về.

XIN DÂNG MỘT NÉN HƯƠNG LÒNG CHO CON DÂN CẦN THƠ, CÁI VỒN

Sau khi xác định trách nhiệm của bộ trưởng đến đâu, lúc đó tôi sẽ xem xét đến việc có từ chức hay không

(Bộ trưởng Bộ GTVT Hồ Nghĩa Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét